Những
ngày qua hàng loạt các cơ quan truyền thông báo chí thông tin về hiện
tượng sư Thích Minh Tuệ, một tu sĩ Phật giáo đầu đội trời chân đạp đất
đi khất thực và bộ hành trên 30 km mỗi ngày, thể hiện 13 pháp tu Hạnh
Đầu Đà, và là vị hành giả thứ hai sau ngài Ma Ha Ca Diếp vào thời Đức
Phật còn tại thế đã trên 2648 năm qua. Qua công hạnh tu tập của sư Thích
Minh Tuệ thể hiện đúng với lời dạy của Đức Thế Tôn như kính chiếu yêu
soi rọi nguyên hình vô số Ma Tăng của Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam trực
Ban Tôn Giáo Chính Phủ dưới sự chỉ đạo của Mặt Trận Tổ Quốc, đã là cơ sở
kinh tài dưới hình thức Chùa to Phật làm mê hoặc lòng người từ suốt nửa
thế kỷ qua kể từ ngày Cộng sản cưỡng chiếm Miền Nam 30-4-1975, vì thế,
Đảng Cộng sản vào nửa đêm thứ Hai rạng ngày 3 tháng 6 – 2024 vừa qua,
trên 180 công an đã đột nhập trong lúc 72 Tăng chúng đang an nghỉ. Cứ 2
tên công an kè 2 tay một Tăng sĩ dẫn độ về, bắt viết tự kiểm và buộc
phải cởi bỏ y áo, thay bằng khoác trên người một cái áo màu xanh, mà
công an đã chuẩn bị từ trước. Sau đó họ chia Tăng chúng ra từng nhóm
nhỏ, thả 2, 3 người một nơi, rải rác khắp tỉnh thành Việt Nam. Hành
động vi phạm quyền tự do tôn giáo của nhà Câm quyền Cọng sản Việt Nam
đã bị thế giới lên tiếng, thế mà chúng tôi lại thấy có những kẻ mang
tâm hiềm khích Phật giáo buông lời nhục mạ sư Thích Minh Tuệ một cách
vô bằng và xách mé gọi các nhà sư Phật giáo là Thích Đủ Thứ! Chúng tôi
tiết nghĩ vào thời xã nghĩa ngày nay, không riêng gì Phật giáo còn có vô
số thành phần các tôn giáo khác cũng thích đủ thứ, chỉ khác chứ “Thích”
có hoa và chữ “thích” thường mà thôi. Nhân đọc được bài viết VIÊN PHÈN”
THÍCH MINH TUỆ đăng trên face book Nguyễn Đức Thành. Để hiểu rõ về
tinh thần tu học của một hành giả Phật giáo hơn, xin kính chuyển đến đại
chúng về sư Thích Minh Tuệ DƯỚI MẮT NHÌN CỦA MỘT NGƯỜI CÔNG GIÁO
Nguyễn Đức Thành
Kỷ niệm Mùa Phật Đản năm nay vẽ một bức tranh, nhân có cảm hứng về hiện tượng sư Minh Tuệ.
Thêm
một bài viết của một người Công giáo, tất nhiên cũng là một người con
đất Việt, và vì thế hẳn cùng đồng lòng cảm kích trước thầy Minh Tuệ,
trong buổi xã hội nhiễu nhương tao loạn nơi xứ sở.
“VIÊN PHÈN” THÍCH MINH TUỆ
“Hồi
đó, gia đình tôi ở một vùng mà đào giếng lên chỉ toàn nước vôi ngầu đục
nên chỉ dùng để tắm rửa. Nước uống thì phải ra sông cách chừng một cây
số gánh về. Gặp mùa mưa lũ, nước sông ngầu đục phù sa. Mẹ tôi đổ vào
chậu sau đó giã viên phèn chua thả vào. Một lát sau, phù sa lắng hết
xuống đáy, bên trên là nước trong vắt….
Có
lẽ nhiều người mới đọc cái tựa đề sẽ cho rằng tôi mạo phạm. Xin thưa,
tôi không hề có ý đó nên tôi đã cho vào ngoặc kép chữ “viên phèn”.
Đó
chỉ là một cách nói ẩn dụ bởi ngài Thích Minh Tuệ gợi cho tôi hình ảnh
viên phèn chua mẹ tôi dùng ngày xưa để lắng nước. Hồi đó, gia đình tôi ở
một vùng mà đào giếng lên chỉ toàn nước vôi ngầu đục nên chỉ dùng để
tắm rửa. Nước uống thì phải ra sông cách chừng một cây số gánh về. Gặp
mùa mưa lũ, nước sông ngầu đục phù sa. Mẹ tôi đổ vào chậu sau đó giã
viên phèn chua thả vào. Một lát sau, phù sa lắng hết xuống đáy, bên trên
là nước trong vắt.
Trở
lại với ngài Thích Minh Tuệ… Tôi chỉ gọi ngài là NGÀI bằng sự tôn kính
cá nhân vì ngài không nhận mình là THẦY hay SƯ. Ngài chỉ nhận mình là
người tập tu theo hạnh của Đức Phật để tìm sự giải thoát bản thân. Ngài
cũng không nhận mình thuộc chùa nào, theo Nam tông hay Bắc tông.
Ngài
cũng không nói mình tu theo HẠNH ĐẦU ĐÀ (từ này tôi chỉ nghe một vài vị
sư khác nói về ngài). Vì vậy, việc công bố ngài có phải là tu sĩ thuộc
giáo hội Phật giáo hay không đều vô nghĩa. Ngài đã tu theo cách này từ 6
năm trước và cách đây chừng 3 năm tôi cũng đã từng thấy hình ngài trên
mạng xã hội. Tuy nhiên, đến nay ngài mới trở thành hiện tượng nóng không
chỉ trên mạng xã hội mà còn đến sinh hoạt thường ngày của nhiều người.
Có lẽ Đức Thích Ca Mâu Ni cũng khởi đầu như thế. Sau nhiều năm tháng
lang thang sống khổ hạnh và thiền định, ngài mới ra đi hoằng dương đạo
pháp và thu nhận đệ tử. Chúa Giêsu cũng lang thang khắp xứ Galilê trong
suốt 3 năm để rao giảng Tin Mừng Cứu Độ. “Con cáo có hang, chim trời có
tổ, nhưng Con Người không có chỗ tựa đầu” (Lc. 9, 58). Các vị là những
lãnh tụ tinh thần và thiêng liêng của các tôn giáo và có những nét đặc
thù riêng nên tôi không dám lạm bàn thêm.
Vì
là người Công giáo nên hình ảnh ngài Minh Tuệ khiến tôi liên tưởng đến
thánh Phanxicô Assisi (hay còn gọi là Phanxicô khó khăn) của đạo Công
giáo. Ngài sinh vào cuối thế kỷ 12, cũng từng tham gia đội quân Thánh
chiến và từng bị bắt làm tù binh. Ngài là một người có tài thơ ca và
khiếu thẩm mỹ.
Cha
ngài là một nhà buôn tơ lụa nổi tiếng và giàu có, bản thân ngài cũng kế
thừa một công việc ổn định (ngài là thành viên Hiệp hội Thương gia
Assisi từ năm 14 tuổi). Vậy mà, một tiếng gọi sâu thẳm đã đánh thức ngài
và ngài từ bỏ mọi sự để dấn thân vào đời sống khó nghèo theo gương Thầy
Chí Thánh Giêsu.
Để
phục dựng những ngôi nhà thờ cũ nát, ngài đi xin từng viên gạch, từng
vữa hồ dư… Để có cái ăn, ngài chỉ xin những thực phẩm thừa khi người ta
đã ăn xong. Để an ủi những người phung cùi, ngài đến với họ bằng những
cái ôm nồng nàn, chăm sóc và băng bó vết thương…
Hiện
tượng “Phanxicô” lúc bấy giờ cũng đã tác động mạnh đến xã hội. Có nhiều
người quy tụ đến bên ngài, trong số đó có cả những nhà quý tộc, những
người giàu có đã bán hết gia sản, phân phát cho người nghèo rồi theo
ngài.
Thật
ra, ban đầu ngài cũng chỉ tự chọn cho mình một con đường tu hành chớ
không kêu gọi đệ tử. Nhưng khi số người đến với ngài đã lên đến số 12,
ngài đành phải đến Roma để xin Đức Giáo Hoàng cho phép lập dòng. Khởi
đầu, Đức Giáo Hoàng Innocentê III cũng có vẻ e ngại đối với đoàn tu sĩ
có vẻ rách rưới đi chân trần như vậy. Nhưng đêm hôm đó, ngài mơ thấy một
ngôi thánh đường nghiêng dần như sắp sụp đến nơi thì có một tu sĩ chân
trần bộ dạng y như thánh Phanxicô đến đỡ nó đứng dậy.
Thế
là hôm sau ngài gọi nhóm Phanxicô vào và chuẩn y việc lập dòng – Trong
từ ngữ Công giáo, từ Nhà thờ (église/ eglisa/ church) khi viết hoa thì
có nghĩa là Giáo hội – Và quả nhiên, tinh thần của thánh Phanxicô đã tác
động rất nhiều đến đời sống Giáo hội lúc bấy giờ và cho đến nay mặc dù
ngài cũng chẳng có vai vế gì trong Giáo hội, cũng chẳng hành động gì để
chỉnh đốn Giáo hội. Chúng ta nên nhớ vào thời của ngài, vua của các nước
châu Âu trước khi lên ngôi đều đến xin Đức Giáo Hoàng xức dầu tấn
phong.
Các
hồng y, giám mục ở các nước đều nắm giữ các chức vụ quan trọng trong
triều đình, được cấp đất và phong tước… Thần quyền bao phủ thế quyền và
thế quyền chi phối thần quyền… Cuộc sống xa hoa và quyên thế của các vị
trong hàng giáo phẩm trở nên một điều hiển nhiên.
Chính vì vậy mà một tu sĩ rách rưới nghèo nàn như Phanxicô trở thành một điều “bất bình thường” khiến mọi người… e ngại!
Tôi
nhớ đã từng đọc ở đâu đó rằng Lênin từng nói: “Nếu nước Nga có 10 vị
như thánh Phanxicô thì khỏi cần làm cách mạng”. Điều này nói lên rằng
đời sống khổ hạnh của một vị chân tu có tác động rất lớn đến cộng đồng,
vì thánh Phanxicô chẳng rao giảng hay vận động cho chương trình gì ngoài
xã hội. Ngài chỉ chăm chút cho cộng đoàn nhỏ của ngài, sống sao cho các
đệ tử noi theo. Còn lại mọi lời giáo huấn của Chúa đều đã có trong Kinh
Thánh. Và như Thánh Giáo hoàng Phaolô VI đã nói: “Thời nay người ta cần
CHỨNG NHÂN hơn là THẦY DẠY và nếu họ có tin vào thầy dạy là vì các thầy
dạy ấy đã là những chứng nhân.”
Nay
thì nếp sống khổ hạnh của ngài Minh Tuệ cũng đã bắt đầu tác động đến
cộng đồng mặc dù ngài cũng không “đao to búa lớn” điều gì.
“Con
chỉ là một người tập tu theo hạnh của Đức Phật”. Việc người ta theo
ngài càng ngày càng đông tất nhiên có nhiều trở ngại, nhưng qua đó, tôi
nhận thấy một số youtuber, tiktoker (tuy không phải là tất cả) đã bắt
đầu có những clip không nhằm câu view, câu like mà chỉ nhằm tán tụng một
hình ảnh đẹp, một tấm gương sáng…
Có
anh youtuber thấy hai thanh niên đang đón thầy để trả tấm y mà thầy để
quên, đã hỏi thăm và khi biết 2 anh kia cũng là youtuber thì quay luôn
và giới thiệu lên kênh của mình. Có thể nói đây là hành động “quảng cáo
cho đối phương” nhưng họ làm rất vui vẻ, phấn khởi và thân thiện. Nhiều
anh có vẻ “anh chị”, xăm trổ đầy mình nhưng đã mạnh miệng bênh vực ngài
Minh Tuệ trước những công kích.
Mới
đây tôi cũng được đọc bài tự sự của một linh mục viết về ngài Minh Tuệ
đã đánh động đến đời sống thiêng liêng của mình, khiến ngài nhìn lại
mình để học buông bỏ nhiều hơn.
Tất nhiên, trong mỗi tôn giáo hay mỗi bậc tu đều có đường lối riêng nhưng xem ra BUÔNG BỎ luôn là mẫu số chung.
Thánh
Phanxicô và ngài Minh Tuệ cũng lặng lẽ như “viên phèn” nhưng có thể
khiến nước ĐỤC thành TRONG. Vào thời buổi ĐỤC – TRONG lẫn lộn này, chúng
ta khó nhận ra đâu là PHÙ SA để gạn lọc.
Hy vọng ngài Minh Tuệ sẽ là “viên phèn” của ngày hôm nay khiến PHÙ SA lắng xuống để chúng ta có được nguồn NƯỚC TRONG LÀNH.
No comments:
Post a Comment