T Ấ M Á O
em đi
chì bấc đôi đàng
áo se sua mặc đài trang lụa là
ta ngồi trên bãi tha ma
mười phương tám hướng là nhà dung thân
người gánh nợ
kẻ gánh nần
Sao không buông xuống trả trần gian đau
em đi tằn tiện kiếp sau
ta ngồi vá áo đủ màu gian nan
nhỡ mai chì bấc hai hàng
trả nhau nặng nhẹ lời than vãn cùng
lòng người tơ sợi bùng nhùng
gỡ ra
vò lại trên khung cửi mình
thì như
sen súng ở sình
chân đen gạn đục giữ mình khơi trong
lúa non
lúa sẽ làm đòng
người vô lượng kiếp cứ lòng vòng đi
đường xa chìm nổi bấc chì
thân như chiếc áo sa di cơ hàn.
d u y p h ạ m
No comments:
Post a Comment